Tuesday, September 16, 2008

Sân khấu

Có bao giờ bạn nghĩ cuộc đời như một sân khấu hay không? Và ở nơi ấy, mỗi người trong chúng ta sẽ có những vai diễn khác nhau. Có bao giờ bạn là một vai chính và được mọi người chú ý đến? Có bao giờ bạn là một vai phụ hay thậm chí chỉ đứng đằng sau sân khấu với vai trò phụ trợ nào đó? Chính hay phụ? Nổi bật hay mờ nhạt? Câu hỏi tưởng chừng như đơn giản nhưng thật sự đã làm nhiều người phải suy nghĩ và mải mê đeo đuổi.

Và rồi lý do để đôi khi chúng ta mệt nhoài theo đuổi một vai diễn chính cũng thật đơn giản, đơn giản vì đã là con người, đã sống thì ai lại không muốn mình sẽ nổi bật và nhiều người sẽ phải nhớ đến mình. Nhưng…có bao giờ bạn từng nghĩ nếu ai cũng như thế thì mỗi vở diễn sẽ ra sao? Liệu bạn có nghĩ rằng mỗi kịch bản đều khác nhau và có những vai diễn phù hợp với người này nhưng lại không phù hợp với người khác không? Ai cũng biết nhưng rồi ai cũng muốn mình như vậy để rồi khi vai diễn đó thất bại và chết đi, nó sẽ để lại trong lòng người khác những tì vết không bao giờ phai.

Bản thân mình cũng có rất nhiều lúc như thế, loay hoay để được tỏa sáng trước mọi người nhưng rồi khi dừng chân mỏi mệt, mình tìm thấy mình và chợt nhận ra rằng điều quan trọng hơn hết là bản thân mình hiểu được vai trò của mình như thế nào trong mỗi vở diễn và làm thật tốt vai trò đó dù cho công sức của mình chẳng ai nghĩ đến đi nữa. Cuộc sống là như thế và mình đã bằng lòng với nó.

Và cũng có những lúc mình đố kị với suy nghĩ là mình sẽ thích hợp với vai diễn đó hơn người khác. Bản thân mình may mắn khi có quyền lựa chọn người vào từng vai diễn khác nhau trong công việc, điều này cũng là nỗi trăn trở và đôi khi thật sự khó khăn vì nếu lựa chọn của mình sai lầm thì sẽ làm cho vở diễn thất bại.

Và cũng có những lúc mình vào một vai giả tạo, không còn là bản thân để vì một điều gì đó…Tại sao cuộc sống lại cho mình những khoảnh khắc như thế? Những khoảnh khắc chông chênh và mình chỉ muốn chôn vùi nó thật sâu.

Và cũng có những lúc mình chìm trong si mê hão huyền để rồi lấn san vai trò của người khác và mọi thứ trở nên phức tạp sau đó. Mình cần phải biết dừng và rút lui đúng lúc khi vai trò của mình đã hết, đã chấm dứt.

Và cũng có những lúc mình miên man trong vai diễn này nhưng lại ở một vai trò khác trong một vở kịch khác để rồi mọi thứ đan xen lẫn nhau. Mình đang diễn vai trò là người con, vai trò là người yêu, vai trò là người anh, vai trò là người bạn, vai trò là người lãnh đạo ở các vở kịch khác nhau và vì thế mình cần phải hiểu rõ mình là ai, mình đang ở đâu.

Tương lai. Vai diễn kết thúc. Vở kịch đóng lại. Thời gian xóa nhòa. Kỉ niệm chỉ còn là những tàn phai. Chấm hết cho cuộc đời của một diễn viên.

Related Articles

No comments:

Post a Comment