Tuesday, September 16, 2008

Không đề


Gần đây, trong mục tâm sự của VnExpress có nhiều chuyện buồn quá. Có người vợ thì phát hiện ra chồng ngoại tình, có người chồng phát hiện ra người vợ không chung thủy với mình, có người ở phía là người thứ ba vào đây xin những lời khuyên mong thoát ra khỏi hoàn cảnh này.

Tôi xin đưa ra câu chuyện của gia đình tôi, cũng chỉ mong rằng các ông bố bà mẹ, hãy hiểu cho tâm sự của người con trong một gia đình từng có thời gian “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”. Ít nhiều, chuyện này đã ảnh hưởng đến tính cách và hướng đi của những người con trong gia đình đó.

Hơn 8 năm trước, khi tôi mới chỉ là một cô bé 12 tuổi, em trai tôi 7 tuổi, chúng tôi đã chứng kiến những giọt nước mắt đắng cay của mẹ khi bà phát hiện ra bố tôi ngoại tình. Khi ấy tôi chưa có một chút khái niệm gì về chuyện 3 người, chỉ nghĩ gia đình mình hạnh phúc có bố, có mẹ và chị em chúng tôi, mà không hề biết đến chuyện có một người thứ ba xen vào cuộc sống của gia đình tôi.

Bố tôi và mẹ đến với nhau là tự nguyện và vì tình yêu, họ có một đám cưới giản dị, cuộc sống bình yên, tôi và em tôi lần lượt ra đời. Mẹ tôi đảm đang, tần tảo, chu đáo với cả hai bên nội ngoại. Ấy vậy mà, chỉ vì một chút đam mê của bố, mẹ đã phải chịu bao cảnh trớ trêu.

Mẹ tôi suy sụp rất nhanh chỉ trong có vài ngày, tôi đã thấy mẹ tôi đau đớn, quay quắt như thế nào. Tôi và em tôi đã sợ hãi tột cùng khi vào một đêm, tưởng chúng tôi đã ngủ, mẹ đưa cho bố tôi tờ đơn ly dị. Mẹ không khóc (từ lúc chuyện ấy xảy ra, trước mặt bố, mẹ không bao giờ khóc), bố ngồi im lặng. Không khí ngột ngạt, nặng nề bao trùm gia đình tôi vào những ngày tháng 8 ấy. Tôi nhận thấy gia đình nhỏ bé của chúng tôi sắp tan vỡ, chỉ vì sự ích kỷ của tôi, chỉ vì sự liều lĩnh của một người đàn bà trẻ hơn mẹ tôi gần chục tuổi. Hình ảnh mẹ trong những ngày ấy là hình ảnh khắc sâu trong tâm trí tôi hơn tất cả.

Trước kia, tôi chỉ biết có tình yêu. Vì sự sa ngã của bố, tôi biết thêm được lòng hận thù. Tôi căm ghét người đàn bà đó, người đã cùng với bố tôi gây ra bao đau khổ cho mẹ tôi. Tờ đơn ly dị bố tôi không ký, bố đã xin lỗi mẹ rất nhiều lần, bố nói bố yêu mẹ và yêu chúng tôi, bố cần mẹ và chúng tôi ở bên cạnh bố lúc này… Rồi đúng như lời bố nói, bố đã chấm dứt hoàn toàn mọi quan hệ với người đàn bà kia, quan tâm, chăm sóc mẹ và chúng tôi ngày càng nhiều, ân cần hơn. Nhưng tôi hiểu rằng cùng với cuộc ngoại tình của bố, niềm tin và tình yêu của mẹ dành cho bố không còn nguyên vẹn nữa.

Đã hơn 8 năm trôi qua, nếu ai không biết đã một lần sóng gió bão táp ập đến gia đình tôi thì vẫn luôn cho rằng gia đình tôi là hạnh phúc. Tôi thầm cảm phục mẹ tôi, một người đàn bà vì chồng, vì con mà vẫn không đánh mất đi danh dự của mình bằng cách lăng nhục hay đánh ghen cái người xen vào gia đình tôi. Vì mẹ biết rằng trong chuyện này, lỗi chẳng riêng ở bố, ở mẹ hay ở cô ta mà cả 3 người cùng có lỗi.

Mẹ im lặng rất lâu trong một thời gian dài sau biến cố đó, mẹ vẫn chăm sóc bố và chúng tôi như ngày nào, đối xử với gia đình hai bên nội ngoại mẹ vẫn lo chu toàn, công việc của mẹ mẹ vẫn đảm đương tốt. Bố tôi chắc không biết, nhưng tôi vẫn nhớ rất nhiều đêm sau đó, mẹ đã khóc trong bóng tối hoặc mỗi lúc mẹ nghĩ chỉ có một mình.

Nỗi đau nào rồi cũng nguôi ngoai. Bà nội nói với tôi: mẹ con là một người kiên gan và giàu tình cảm, không chắc người khác đã vượt qua được mọi chuyện như mẹ con. Giờ đây, khi hiểu thế nào là tình yêu, là hạnh phúc gia đình, tôi càng thấm thía nỗi đau mà mẹ đã phải trải qua.

Kể từ khi chuyện đó xảy ra với mẹ tôi, tôi dần dần trở thành một đứa bé con thu mình, ít nói, già trước tuổi và gần như không thể nói chuyện với bố được nữa. Mặc dù bố luôn cố gắng gần gũi và yêu thương chị em tôi nhiều hơn bao giờ hết. Thái độ của tôi với bố vừa xa lạ, vừa sợ sệt. Xa vì tôi không thể lại gần người mà đã làm mẹ tôi đau khổ đến thế. Sợ vì tôi không thể hiểu nổi tại sao bố từng tàn nhẫn đến thế.

Cho đến một ngày, khi tôi 15 tuổi, mẹ gọi tôi lại và nói chuyện với tôi. Mẹ nói rằng trong nhiều năm vừa qua, bố đã cố gắng rất nhiều trong chuyện hàn gắn mối quan hệ cha-con, nhưng vô vọng, tại sao con có thể cứ giữ khoảng cách với bố như thế. Tôi nói với mẹ rằng tôi không muốn có bố là một kẻ ngoại tình.

Mẹ tôi nói con trẻ khi sinh ra không có quyền chọn bố chọn mẹ và tôi phải chấp nhận mọi sự thật, cũng như mẹ từng chấp nhận. Bố biết bố sai, bố đã sửa, thì con cũng phải cho bố cơ hội để bố thấy được cái gia đình này luôn có chỗ dành cho bố. Dù thế nào đi chăng nữa, bố bao giờ cũng là bố của các con.

Bây giờ thì tôi hiểu tại sao mẹ vẫn khóc thầm hằng đêm trong một khoảng thời gian thật dài sau đó. Ngày đó mẹ dường như không đứng lên nổi sau nỗi đau ấy. Không hẳn chỉ là nỗi đau do riêng bố tôi gây ra, mà đó là cả những nỗi đau mà người tình của bố cố ý gây ra. Muốn gây áp lực cho mẹ, cô ta đã dùng những lời lẽ và hành động xúc phạm đến mẹ tôi, khoét thêm vào nỗi đau của mẹ, kể cả chuyện ghen ngược cô ta cũng không từ, mẹ phải là người hứng chịu hết.

Khi tôi hỏi mẹ rằng bố có biết tất cả những chuyện gì mà người đàn bà đó đã hành hạ mẹ không? Mẹ nói lúc đầu bố không biết, nhưng khi tất cả đã trở về vị trí của nó, mẹ mới cho bố biết, và bố cảm thấy kinh hoàng về người đàn bà một thời bố đã từng đắm say. Khi hiểu ra được những gì mẹ phải chịu đựng, bố càng cảm phục và thương yêu mẹ hơn.

Mối quan hệ của tôi và bố đã cải thiện phần nào sau buổi mẹ con tôi nói chuyện. Khi tôi có người yêu, mẹ đã nói với tôi rằng ở thời đại nào đi chăng nữa, đức tính chung thủy của người phụ nữ phải được đặt lên hàng đầu, đừng bao giờ bắt cá hai tay, con sẽ mất hết những gì con đang có, kể cả danh dự bản thân. Mẹ tôi đã dạy tôi rằng muốn sống tốt phải có cái tâm trong lòng, đừng bao giờ vì hạnh phúc cho riêng mình mà chà đạp lên hạnh phúc của người khác.

Mẹ ơi, con thầm cảm ơn mẹ nhiều lần. Mẹ là người mẹ giàu nghị lực và tình thương yêu, mẹ đã vượt qua nỗi đau của bản thân cùng với bố hàn gắn hạnh phúc gia đình, để chị em con có một mái nhà yên ấm. Thương và yêu mẹ nhiều lắm,

(Ng Ng Mai)

Related Articles

No comments:

Post a Comment