Friday, July 17, 2009

Tàu lạ

Chẳng bao giờ đồng bào tôi lại gặp khó khăn như hiện giờ khi "tàu lạ" liên tục bắt bớ, tấn công trong khi họ hoàn toàn đơn độc. Và điều đáng buồn khi nó, "tàu lạ", đã và đang đưa tôi chứng kiến những thực tại bạc nhược, đồng thời mang tôi rời xa những mong ước bấy lâu nay. Có lẽ trước đây tôi quá lạc quan hay non nớt khi tin rằng lúc tôi có một gia đình yên ổn thì quê hương tôi sẽ khác. Ngày ấy, chúng tôi có thể tự do chu du khắp nơi, và chính ngày ấy, quê hương chúng tôi sẽ là nơi thanh bình nhất, nơi không còn những âu lo cơm áo gạo tiền.

Nhưng lúc này đây, tôi quay quắt nhận ra rằng trong sâu thẳm, tôi đã không còn niềm tin là mình có đủ thời gian sống để chứng kiến điều đó. Quá nhiều thứ tác động để bào mòn những ý chí vươn lên, thay đổi, và rồi chúng tôi ngày ngày dần xa mặt trời để không còn tin rằng hãy hướng về nó, bóng tối sẽ ngã phía sau mình. Nhiều lúc tôi thèm lắm một kỳ tích, để mọi thứ đột nhiên thay đổi và khắp nơi tôi được nghe tiếng cười, được thấy quê hương yên ả giang rộng vòng tay ôm hàng triệu người tha hương quay trở về như một người mẹ, đầy ắp lòng bao dung và tình yêu thương.

Và tôi lại lờ mờ nhận ra rằng, có lẽ ước mơ của tôi và của hàng triệu đồng bào khác, cần nhiều thời gian hơn chúng tôi nghĩ hay không biết bao giờ để có thể thành sự thật. Và cần hơn nữa...

Nếu tôi không cháy lên
Nếu anh không cháy lên
Thì làm sao
Bóng tối
Có thể trở thành
Ánh sáng?

Nazim Hikmet
(GS Cao Xuân Hạo dịch)

Related Articles

No comments:

Post a Comment