Sunday, May 17, 2009

Mơ ước

Tôi nhớ hồi xưa lúc còn bé, tôi chẳng mơ ước điều gì cả trừ những lúc làm văn "ước mơ của em là gì?". Có lẽ vì ít được hiểu biết, suốt ngày cứ quanh quẩn trong cái hẻm nhỏ xíu để bắn bi, tạt thú, cò cò..v..v...nên thấy hài lòng và chẳng mong muốn điều gì thêm. Sau này tôi lớn hơn, hiểu biết hơn thì lại thấy thiếu thốn và cần phải thay đổi, nhiều khi nghĩ đúng là con người, rất ư phức tạp, càng học nhiều lại thấy mình càng dốt, càng giàu lại thấy mình càng không đủ, chẳng khác nào đi uống nước biển, uống nhiều khát nhiều.

Tôi cũng chẳng nhớ nhiều về quá khứ, có thể ước mơ đầu đời là năm học lớp 9, khi tôi se sua mơ được học cấp 3 ở trường Nguyễn Thị Minh Khai vì thấy nó cổ kính và tiếng tăm sao sao ấy. Trường vừa xa nhà, vừa không biết mình đủ sức hay không nhưng vì mơ ước nên cứ bon chen nộp đơn trái tuyến từ Hoàng Văn Thụ. Giờ nghĩ lại thấy thích, vì mơ ước và quyết tâm thực hiện ước mơ dù chưa biết tính khả thi thế nào. Bây giờ thì...

Dẫu biết mơ ước không tốn một xu nhưng do lớn rồi thì thực tế hơn, có mơ cũng nghĩ tới chuyện có khả thi hay không, cũng lựa chọn để mơ thành ra thay vì mơ cao cao cho sướng lại chuyển sang mơ tí tẹo cho có với người khác. Hơn nữa, thời đại hôm nay luôn thay đổi, điều này làm cho mơ ước của chúng ta cũng biến đổi ngay cả trong suy nghĩ. Già thì mọi thứ phức tạp thật, ngay cả những điều đơn giản!

Tôi đang cố gắng giản đơn mọi thứ, luôn cả những ước mơ. Chúng tuy nhiều nhưng cái nào cũng khả thi, chỉ kẹt nỗi tôi cứ quẳng chúng nó ở một góc xó xỉnh nào đó từ ngày này qua ngày khác, rồi thì dần phai nhạt và chẳng còn là mơ ước nữa. Hôm nay có dịp nhìn lại, tôi thấy mình may mắn khi còn một vài điều trong lòng, thế là tôi biết mình còn niềm tin vì khi tôi mất hết lòng tin thì chắc chắn chẳng còn mơ ước.

Ừ, có lòng tin thế bao giờ đi xây chúng? Hmm...tôi luôn hỏi người khác "khi nào bắt đầu, làm cách nào, bao giờ xong" nhưng nghĩ lại tôi chẳng bao giờ hỏi tôi như thế, đúng là đỉnh cao của vinh quang là thắng được chính mình thật.

Related Articles

1 comment:

  1. :P
    "vinh quang là thắng được chính mình" câu này dễ hay khó đạt được nhỉ!

    ReplyDelete