Sunday, November 23, 2008

Có một "tội ác" giữa lòng Hà Nội?

Thế mà ngay tại thành phố lớn, nơi hiện đại nhất và những tưởng con người phải văn minh nhất, văn hoá nhất ấy vậy mà những cảnh tượng phản văn hoá vẫn tồn tại ngang nhiên, thậm chí được nhiều người tán thưởng. Ngay tại hai địa điểm văn hoá của Thủ đô là Bách Thảo nằm trên con đường Hoàng Hoa Thám và công viên Lê Nin trên đường Lê Duẩn – nơi có rất nhiều trẻ em vui chơi - những cảnh tượng hãi hùng vẫn diễn ra mỗi ngày: Người ta vặt trụi lông của những con chim sẻ, những con chim ngói mới được đánh bẫy ngay khi chúng còn sống và treo chúng lại thành xâu để bán cho người qua đường.

Những con chim bị vặt trụi lông vũ ngay khi còn sống


Anh đồng nghiệp cùng cơ quan kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện: Con gái gái anh đang học tiếng Anh tại một trung tâm ngoại ngữ nước ngoài tại Việt Nam. Thầy giáo đưa ra một chủ đề để thảo luận: Có hay không nên tồn tại sở thú trong thành phố ? Cả lớp được chia thành hai nhóm và bảo vệ quan điểm của nhóm mình. Kết thúc buổi thảo luận, nhóm phản đối sự tồn tại của sở thú, phản đối việc những con thú bị nhốt trong chuồng sắt đến chết dần, chết mòn đã giành điểm cao hơn khi thay thế sở thú bằng mô hình khu sinh thái như nhiều quốc gia đã làm, đưa những con vật đến gần với thiên nhiên hơn. Ngay cả trong bài học, những loài động vật cũng được bảo vệ một cách mạnh mẽ.


Trần trụi và co ro trên vỉa hè

Ở Việt Nam, nhiều ông lão, bà lão nông dân nghèo đã tình nguyện bỏ những lợi ích cá nhân của mình để bảo vệ những khu vườn xanh ngắt, nơi những đàn chim, đàn cò có nơi cư ngụ và sinh sôi nảy nở. Những ông lão, bà lão ấy không được trải qua những giờ học đầy ý nghĩa như con gái của anh bạn đồng nghiệp của tôi, nhưng họ vẫn đầy lòng nhân bản và trắc ẩn với những loài động vật.

Anh bạn tôi than phiền: Thế mà ngay tại thành phố lớn, nơi hiện đại nhất và những tưởng con người phải văn minh nhất, văn hoá nhất ấy vậy mà những cảnh tượng phản văn hoá vẫn tồn tại ngang nhiên, thậm chí được nhiều người tán thưởng. Hàng ngày, chúng ta vẫn bắt gặp “những chiếc xe chở xác chết” phóng trên những con đường đầy bụi của thành phố. Đó là những con lợn trắng hếu bị mổ phanh chiếc bụng đỏ lòm những máu. Đó là những con chó thui nhe hàm răng trắng nhởn nằm hai bên vệ đường mà chúng ta có thể nhìn thấy bất cứ nơi nào. Và ngay tại hai địa điểm văn hoá của Thủ đô là Bách Thảo nằm trên con đường Hoàng Hoa Thám và công viên Lê Nin trên đường Lê Duẩn – nơi có rất nhiều trẻ em vui chơi - những cảnh tượng hãi hùng vẫn diễn ra mỗi ngày: Người ta vặt trụi lông của những con chim sẻ, những con chim ngói mới được đánh bẫy ngay khi chúng còn sống và treo chúng lại thành xâu để bán cho người qua đường.

Người bán rõ ràng chẳng cần biết đến những con chim tội nghiệp bị vặt trụi lông co ro trong một chiều gió. Người mua cũng chỉ nghĩ tới bữa cháo ăn khuya béo ngậy cho chồng, cho con của mình. Những đứa trẻ con đi qua có thể hoảng hốt, có thể sợ hãi, thương cảm khi lần đầu tiên thấy những cảnh đó. Nhưng rồi chúng dần quen đi bởi cha mẹ chúng dạy cho chúng thấy rằng những con chim ấy sẽ trở thành những món ăn ngon, bổ. Và những lần sau, chúng sẽ thích thú khi nhìn thấy những con chim trần truồng với ánh mắt khiếp hãi. Những đứa trẻ không còn biết xúc động trước những cảnh tượng hãi hùng ấy nữa. Và lớn lên, chúng sẽ trở thành những người đàn ông xách súng săn đi lùng bắn những con chim trên những vòm cây xanh của thành phố. Sự lạnh lùng, vô tình của mầm ác trong tâm hồn trẻ thơ lớn dần lên như thế.

Chúng tôi không muốn đưa ra một bài học đạo đức hay muốn lên lớp ai. Chúng tôi chỉ muốn mời quý độc giả cùng theo dõi câu chuyện chúng tôi ghi lại được trong một chiều cuối thu đầy gió tại đường Hoàng Hoa Thám - đối diện Bách Thảo:



Con chim khốn khổ không biết mình sắp bị giết...



... Và cả đôi chim ưng quý này cũng bị trói gô lại và được
bày bán công khai
Đôi gà lôi ...



Người vặt trụi lông những con chim sẻ, chim ngói, trói gô những
con gà gô, chim ưng có thể là một gã tóc vàng với khuôn mặt lạnh lùng thế này...


... Cũng có thể là một người phụ nữ, hoặc một đứa trẻ như thế này



Còn người mua có thể là một công chức cưỡi trên những chiếc xe đẹp đẽ...


...Hay một sinh viên...
Nhưng tất cả đều hả hê khi nướng sống những con chim vừa vị vặt trụi lông ngay trên đường phố


Và sung sướng khi nhắm rượu với món chim nướng - con chim mới bị vặt trụi lông,
nướng sống mấy phút trước đó


Và cả những con gà gô cũng không tránh khỏi số phận tương tự như những con chim sẻ, chim ngói.

Ở các nước phương Tây, người ta vẫn ăn thịt. Đương nhiên, tiêu chuẩn của họ cao hơn chúng ta vì thịt nhập từ Úc, Mỹ khi chưa tính thuế cao hơn rất nhiều giá thịt trong nước (và tất nhiên là ngon hơn - tất cả những người đã thưởng thức đều công nhận thế). Có một hãng chế biến xúc xích muốn chứng minh mình sử dụng thịt tươi nên đã in hình con bò bị chọc tiết lên bao bì sản phẩm của họ. Ngay lập tức, đã dấy lên phong trào tẩy chay sản phẩm của hãng đó. Vì chiêu marketing này, hãng thực phẩm ấy đã bị phá sản. Đó là chuyện ở phương Tây. Còn khi chúng tôi hỏi anh bán hàng: Tại sao không làm thịt rồi mới đem bán ? Anh trả lời: Vì khách hàng muốn nhìn thấy nó tươi sống - đó là lý do những người bán hàng ở đây vặt lông sống những con chim.

Câu chuyện về những con chim bị vặt trụi lông, bị thiêu sống ngay chốn công cộng giữa một thành phố văn minh, hiện đại, một thành phố được mệnh danh là thành phố hòa bình, hay lớn hơn là câu chuyện về văn hoá của những con người sống trong thành phố văn minh ấy mang lại suy nghĩ gì cho quý vị ? Chúng tôi rất mong chờ những phản hồi của tất cả quý vị độc giả của Vietimes.


Nhóm PV Vietimes (thực hiện)

Related Articles

No comments:

Post a Comment