Có thể tất cả xuất phát từ suy nghĩ không muốn bản thân mình phải hối hận, bị cảm giác tiếc nuối quá khứ dày vò và nhấn chìm mình trong hiện tại. Có phải mỗi người chúng ta đều từng tự hỏi ít nhất một lần là nếu như có may mắn và kì tích để mình được quay lại, chúng ta sẽ thay đổi điều gì trong cuộc đời mình? chúng ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗi lầm nào? Sẽ lựa chọn xóa đi nỗi đau nào, niềm hối tiếc nào? Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự sống của mình hay không? Chúng ta sẽ trở thành ai, đi đến đâu và cùng với ai?
Bản thân mình không thích ngày sinh nhật vì ngày đó, là ngày mà mình bắt đầu mang nặng kiếp người và tiếp nối một cuộc sống mà mình cảm thấy rất nhiều lần cần phải dừng chân nghỉ mệt, tâm hồn khuất lấp sau cuộc sống để suy nghĩ, để thắc mắc, để chuẩn bị cho những bước tiếp theo. Điều đáng buồn nhất là mỗi lần như thế, mình lại phải bỏ đi nhiều thứ để chừa chỗ cho những hành trang sắp tới vì bản thân mình không đủ để có thể ôm tất cả. Đó là những sự lựa chọn thổn thức, và nó sẽ vọng lại cho mình sau này chăng? Mình cũng không có câu trả lời lúc này.
Đã rất nhiều lần mình tự hỏi mình đang tìm kiếm gì ở cuộc sống? Tiền tài, danh vọng và địa vị chăng? Gia đình, tình cảm, hạnh phúc chăng? Cũng chẳng biết, nhưng từ trước đến giờ, mình vẫn luôn cho rằng tự mỗi bản thân mình muốn lo cho người thân, cho gia đình của mình sau này thì mình phải vững trải, phải tràn đầy niềm tin vì lúc đó, mình mới có đủ thời gian và điều kiện vì đôi khi cuộc sống nó quá tàn nhẫn, đem đến những tai họa mà chỉ vì mình không đủ điều kiện để rồi bất lực nhìn dòng đời cuốn trôi. Liệu có gì đau khổ hơn khi nhìn thấy trước mà không thể tránh được chỉ vì sức người có hạn? Tiền tài, danh vọng chỉ giúp mình đến thế là cùng.
Nếu một người nào đó hỏi mình muốn gì lúc này, thì mình có thể trả lời ngay. Mình muốn một cuộc sống gia đình cho dù biết rằng còn quá nhiều thứ trước mắt phải đối mặt và nếu…nếu mình thất bại trên đường đời…thì gia đình đó sẽ như thế nào? Tại sao cuộc đời lại cho mình quá nhiều câu hỏi để mình không thể trả lời như thế?
No comments:
Post a Comment